Ngẫm đời
Ở đời chẳng biết ai khôn
Cũng như ai dại, ai hơn ai bằng
Ngửa mặt lên hỏi chị Hằng
Xin chị chỉ giúp được chăng điều này
Chị rằng đời vốn đắng cay
Gian nan thử thách, đêm ngày đừng than
Hãy sống đừng có tâm gian.
Thật tâm mà sống, bình an tháng ngày
Sống sao trọn nghĩa tình đầy
Trước sau như một, vơi đầy cùng nhau
Vì đời ai biết ngày sau
Sống sao mà để gặp nhau là mừng
Cuộc đời vốn dĩ lúc hưng
Thì người kéo đến chúc mừng lắm thay
Đến khi gặp cảnh đắng cay
Người đâu không thấy, chia tay lúc nào
Ngẫm đời nhiều lúc nghẹn ngào
Tình đời bạc bẽo tuôn trào lệ rơi
Thôi thì tìm chốn thảnh thơi
Ung dung tự tại cuộc đời an yên
Thanh Giang!