Nhớ nhà
Chiều hôm bảng lảng, nỗi nhớ nhà.
Độc thân lữ khách lạc nẻo xa.
Thương về cố nhân, sầu quán vắng.
Lặng đứng bên tường ngóng người qua
Biết bao lớp lớp người qua lại.
Chẳng thấy thân quen dáng hình ai.
Chợt giọt lệ rơi sầu khóe mắt.
Lặng những bâng khuâng, nỗi xót xa.
Thanh Giang