Một chiều thăm lại Thương giang

Về bến sông cũ, ngôi làng ngày xưa

Một thủa dãi nắng dầm mưa

Như bừng sống lại mới vừa hôm qua

 

Tuổi thơ quấn quýt mẹ cha

Sáng trưa chiều tối mái nhà ấm êm

Trào dâng ký ức êm đềm

Nhớ lời mẹ hát bên thềm à ơi

 

Mẹ ru cái lẽ ở đời

Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn

Mai sau con có lớn khôn

Tình mẹ biển lớn nhớ ơn trọn đời

 

Dù con đi trọn kiếp người

Cũng không thấm hết những lời mẹ ru

À ơi, con nhớ chiều thu

Bên nôi mẹ hát võng đu con nằm

 

Nhớ sao những tháng cùng năm

Được mẹ dạy dỗ ân cần yêu thương

Cả đời dãi nắng dầm sương

Hy sinh tất cả trăm đường dành con

 

Chỉ mong con sẽ lớn khôn

Có được cuộc sống sướng hơn mẹ mừng

Nhớ mẹ lòng bỗng rưng rưng

Nghẹn trong tiếng nấc ngập ngừng mẹ ơi

 

Chiều nay giọt lệ con rơi

Khi ngồi nhớ lại cuộc đời mẹ cha

Giờ đây cha tuổi đã già

Mẹ thì khuất bóng, mái nhà quạnh hiu

 

Lắng nghe cơn gió trời chiều

Thoáng như có tiếng nhiễu điều giá gương

Cầu mong bên bến sông thương

Kiếp sau luôn được tình thương mẹ hiền.

Thanh Giang 16/2/2020

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *