Tôi đã cố tìm quên đi dĩ vãng
Về tháng ngày hai đứa bước bên nhau
Mong thời gian giúp phai những sắc mầu
Mầu yêu thương của trái tim rực nóng
Nhưng quên sao? Những kỷ niệm cháy bỏng
Thiêu rụi tôi, trần trụi giữa dòng đời
Để bây giờ tôi thổn thức đầy vơi
Khi vô tình chạm vào trong hồi ức
Trái tim tôi vẫn mãi luôn thổn thức
Khi vô tình bắt gặp hình bóng ai
Để cho tôi xao xuyến suốt đêm dài
Tim rỉ máu, khóc nghẹn ngào giấc mộng
Ai cho tôi liều thuốc để bất động
Cho quên đi không còn nhớ được gì
Để hồn tôi không còn phải sầu bi
Không ngẩn ngơ khi chạm vào vùng nhớ
Trong giấc mơ tôi không còn than thở
Hay nghẹn ngào khi nhìn thấy em thương
Để trở thành kẻ lạ bước qua đường
Không còn nhớ, không tơ vương hình bóng
Nhưng sao quên khi trái tim cô đọng
Biết bao nhiêu những ký ức ngọt ngào
Làm sao quên kỷ niệm mãi dâng trào
Về em thương của tôi thời xưa ấy
Thanh Giang