Đà Lạt anh yêu
Đà Lạt, em có hay chăng
Nhớ thương, thương nhớ tháng năm vơi đầy?
Sương mai phủ lối hàng cây.
Đồi thông vi vút gọi mây ngập ngừng.
Nghe trong gió thoảng tầng không,
Lời em thủ thỉ nỗi lòng nhớ thương.
Bao năm xa cách dặm trường
Tương tư luống những sầu vương mơ màng.
Xuân Hương in bóng trăng vàng,
Tựa như đôi mắt của nàng mến yêu,
Xưa ta chung bước sớm chiều.
Về cùng một lối, nguyện yêu một đời.
Thân anh lưu lạc muôn nơi,
Nay về tìm lại bóng người năm xưa.
Trải bao sương gió nắng mưa,
Mà anh cứ ngỡ mới vừa hôm qua.
Cho dù bão táp mưa xa,
Tình anh sẽ chẳng phôi pha tháng ngày.
Mãi luôn thương nhớ đong đầy,
Em ơi, Đà Lạt nơi đây bao tình.
Thanh Giang