Đông về rồi …
Đông về rồi …
em có lạnh lắm không
Còn xõa tóc bên thềm buông liếp mỏng
Ngóng phương xa những chiều ôm gối mộng
Nhớ thương về một bóng hình ai
Đông về rồi …
sương buốt lạnh sớm mai
Lạnh bờ vai, em tôi gầy dáng nhỏ
Nhớ những chiều mình cùng chung lối ngõ
Giờ xa rồi em còn nhớ không em?
Đông về rồi …
xa xôi đã thành quen
Vì khoảng cách không gian dài bất tận
Đâu dễ gì nói lên thương và giận
Giữ trong lòng thương với giận vậy thôi
Đôi về rồi …
em ơi có đến nơi
Mỗi chiều đông mình hẹn hò tình tỏ
Rồi bẽn lẽn đưa nhau về ngang ngõ
Để đêm trường thao thức nhớ về nhau
Đông về rồi…
gió rét cắt nỗi đau
Tim nhỏ máu vì tình đầu dang dở
Nhớ về nhau thương thương từng hơi thở
Giờ cô đơn trên lối mở anh về
Thanh Giang