Học

Học

Sống ở đời luôn luôn nỗ lực học,
Từ vạn muôn sự vật xung quanh
Giống như là một chiếc lá xanh,
Luôn vươn mình kiếm tìm ánh nắng.

Phải có những đêm dài thao thức trắng.
Ta mới học được, quý giấc ngủ an yên
Có đi qua trăm vạn muôn ưu phiền,
Mới trân quý bình an, tâm tĩnh tại.

Ngồi lặng yên quan sát cây cỏ dại,
Ta học được sự thích ứng phi thường.
Nhìn phù du ta giật mình thấy thương
Kiếp nhân sinh cuộc đời thật ngắn ngủi.

Trò chuyện cùng những người số phận buồn tủi,
Ta mới hiểu được muôn nẻo kiếp nhân sinh.
Học thật nhiều ta ngộ ánh bình minh.
Từ trong tâm ta đầu tiên trước đã.

Thiền định sâu mới thấy được vô ngã.
Ta chẳng là ta, mà ta là vạn muôn
Của hàng trăm vạn ngã vô thường
Hợp rồi tan, tan rồi lại hợp.

Bạn và tôi đừng tính toan mất được,
Bởi đến đi, ta nào có gì đâu.
Buông bỏ đi cho vơi bớt ưu sầu,
Cười hàm tiếu với nghìn trùng sóng gió.

Thanh Giang

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *