Nàng Bân

Cuối xuân rồi em có lạnh không?
Rét nàng Bân
Truyện đan áo cho chồng em còn nhớ?
Xưa nghe bà kể chuyện một thủa
Về tình yêu đẹp của đôi lứa yêu nhau
Để tỏ lòng vẹn nghĩa trước sau
Nàng mong cầu
Tặng chồng manh áo ấm
Giờ nhớ lại anh thấy tình thấm đượm
Về sự hy sinh chăm chút yêu thương
Dù cuộc sống có muôn nẻo chốn đường
Thì tình nghĩa
Muôn phương đều như vậy
Khi bên em
Anh như bừng sống dậy
Về một thời cháy bỏng đã qua
Tình yêu đẹp
Nồng ấm mặn mà
Sự hy sinh cho nhau thầm lặng
Rét năm này
Anh xin dành tặng
Chiếc khăn len ôm ấp hình em
Như tình anh vấn vít êm đềm
Luôn bên em
Người anh thương mến

Thanh Giang!

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *