Vườn sen nhỏ đầu hè chớm nụ
Vươn lên từ bùn đất hôi tanh
Mang một mầu thắm sắc tươi xanh
Không nhiễm bẩn dù sống trong bùn đất
Sen sống dậy cho ta hiểu chân thật
Hạnh phúc từ nguồn chất khổ đau
Hai khái niệm luôn nương tựa vào nhau
Trong khổ đau ta thấy được hạnh phúc
Sen lớn lên khi nắng hè oi bức
Mang hương thơm của đất mẹ muôn đời
Hoa sen kia chứa đựng cả ba thời
Vạn nghìn muôn có chứa trong duy nhất
Sen là mây, là nắng, là đất…
Là chính ta trong vật chất tạo thành
Nhìn trong sen ta thấy những người anh
Những người em thương yêu bạn hữu
Đời là vậy hữu duyên sẽ hiện hữu
Hết duyên rồi tan biến theo gió mây
Để một ngày cũng tại chính nơi đây
Sen lại nở như bao mùa sen khác
_Thanh Giang_