Anh giật mình trong từng giấc mộng
Hình dung em mãi mãi không phai mờ
Tâm hồn anh cứ luôn mãi thẩn thơ
Về hồi ức một thời em còn nhớ
Những kỷ niệm ùa về nghẹn tiếng thở
Bóp tim anh thật chặt, nấc từng cơn
Bao nhớ thương khóc nghẹn tủi hờn
Nhớ biết bao thời yêu thương cháy bỏng
Thơi gian ơi làm sao quên hình bóng
Của em tôi in hằn trái tim yêu
Rồi thảng thốt khi nhớ lại những chiều
Mình dìu bước chung đường tình hai đứa
Giờ hồn anh bơ vơ không điểm tựa
Cứ lặng trôi như bọt nước bồng bềnh
Giữa dòng đời vô tận chông chênh
Không bờ bến, biết về đâu em hỡi?
Mà thời gian thì có bao giờ đợi
Cứ vô tình trêu giỡn với anh thôi
Thân kiếp này cứ luôn mãi nổi trôi
Đi tìm em của thời thơ mộng đó
Thanh Giang