Khi tôi hiểu thế nào là hạnh phúc.
Thì ngộ ra, hạnh phúc tại tâm mình
Dù bao nhiêu tiền bạc với ái tình.
Thì cũng chỉ là ngoài thân tạm bợ.
Cười vui đấy, nhưng lẽ đời rất dở.
Bên cạnh ta nhưng đâu phải của ta
Khốn khổ thay, trong cái cõi ta bà.
Chỉ chăm chút cho người đời nhòm ngó
Mải miết tìm ở đây và ở đó.
Khắp mọi nơi, trong ngõ chợ cuộc đời.
Dở khóc dở cười giọt lệ đầy vơi
Khi phũ phàng ta nhìn ra sự thật
Thôi lẽ đời vốn cũng là được mất
Khi niềm tin chẳng còn thể trao nhau
Như cầu vồng đã bạc phai mầu
Thì là lúc cơn mưa tình cũng tạnh.
Hiểu nồng ấm khi trái tim đã lạnh
Thấu bình minh khi thức trọn đêm đen
Thôi thì hãy quay về với thân quen
Trong thân tâm của ta để an trụ
Tìm bình an trong từng giấc ngủ
Chẳng còn lo ai sớm tối đi về
Vì kiếp người đâu có dài lê thê
Nên hãy sống trọn vẹn trong tỉnh thức
Thanh Giang