Anh thương em, cô gái hiền đằm thắm
Không phấn son mộc mạc chân thành
Cả một đời không một chút lợi danh
Không hơn thua tranh dành vị kỷ
Cảm thương em chịu thương bền bỉ
Đôi vai gầy em vượt mọi gian nan
Sóng gió cuộc đời không một tiếng thở than
Luôn mỉm cười trước cơ hàn bão tố
Em sinh ra từ miền quê gian khổ
Nên bình tâm trước biển đổi cuộc đời
Duyên nhân sinh là do ý ông trời
Anh gặp em trong một chiều đầy gió
Đi cùng em, mình vượt qua gian khó
Cùng tảo tần từ bốn bàn tay nhỏ
Dựng xây nên mơ ước tuổi thanh xuân
Trái tim này thương em đến muôn phần
Thanh Giang