Khi ngắm sen ta thấy đời ảo ảnh
Bởi hoa sen không tự tánh riêng hoa
Là hợp muôn bao ánh nắng chan hoà
Cùng bùn đất thân ta và sương gió
Khi hữu duyên sen kia sẽ hiện tỏ
Hết duyên rồi sen về lại khởi nguyên
Thấu dòng đời vạn vật thuận tự nhiên
Nên tất cả quanh ta là ảo ảnh
Thanh Giang