Thương em! Ơi cánh đào phai
Chợ đời tập nập tay ai em vào
Buồn sao số kiếp hoa đào
Chịu bao đau đớn ai nào thấu cho
Xuân thì em đã vội lo
Bao kẻ rình rập muốn đò được em
Phong tình nhiều kẻ lướt xem
Nâng lên đặt xuống chẳng thèm quan tâm
Lòng em khối những bâng khuâng
Mong gặp quân tử trọng trân cuộc đời
Thôi thì số phận đã rồi
May thì gặp được tay người thiện lương
Nhìn em luống những tơ vương
Thương sao cái kiếp “đoạn trường tân thanh”
Cầu cho em gặp đức nhân
Thương yêu trân quý muôn phần vẹn nguyên
Thanh Giang