Đêm nằm ôm vợ người ta
Cả đêm bật dậy năm ba bốn lần
Hễ nàng ngọ ngậy cái thân
Là chồm ngay lấy ôm vần trên tay
Ngủ bên nàng ấy tỉnh hay
Đâu như bên vợ cả ngày say sưa
Tính nàng sớm nắng chiều mưa
Chỉ không vừa ý là chừa khóc thôi
Nũng nịu phải nhất trên đời
Nâng lên đặt xuống chẳng dời đôi tay
Tư thế luôn phải chuyển xoay
Một thế chẳng chịu loay hoay lần hồi
Hết đứng rồi lại đến ngồi
Hết bê yên tĩnh lại đòi rung rinh
Phải hợp ý muốn người tình
Nhấp nha nhấp nhổng riêng mình ta thôi
Khi nàng cảm thấy thích rồi
Thân mình cũng đã rã rời còn đâu
Bên nàng thao thức canh thâu
Nảy mình thon thót như trâu đi cày
Để rồi khi đến ban ngày
Vất va vất vưởng mặt mày ủ ê
Người như cơm sống gạo khê
Chân lên mình lướt lề mề ngu ngơ
Thôi thì làm tạm câu thơ
Ghi lại kỷ niệm ầu ơ bên nàng
Cuộc đời được mấy tình chàng
Ôm nàng sung sướng còn màng chuyện chi
_Thanh Giang_