Tôi tặng bạn một cành bông lau trắng
Trắng như thời hai đứa mới quen nhau
Khi cảm xúc đẹp nhu những sắc màu
Không toan tính hơn thua tiền bạc.
Thời gian qua đi, giờ bạn cũng khác
Không còn là thủa trong trắng bông lau
Khi bạc tiền, làm bạn tôi thay màu
Mải chạy theo những hư vinh mờ ảo.
Cuộc đời này vạn sự là giả tạo
Đến thân này cũng là giả bạn ơi
Vậy nên buông tìm về sự thảnh thơi
Không oán trách vì đời vốn như vậy.
Sống nay thác mai, nhân sinh thế đấy
Đừng chấp theo những vật chất vô thường
Đâu có gì trân quý hơn tình thương
Nhắm mắt xuôi tay là buông đi tất cả.
Thiền đi bạn, để tìm về chân ngã
Hiểu được rằng chân ngã là hư vô
Kiếp nhân sinh vô hữu hư vô
Sắc tức thị, không không tức thị sắc.
Thanh Giang