Cảm nhận một phần của bài hát “Thói Đời” – nhạc sỹ Trúc Phương.
“Đường thương đau đầy ải nhân gian
Ai chưa qua, chưa phải là người”
Nghe câu hát ngẫm cuộc đời chua chát
Đắng và cay thêm hương vị kiếp người.
Đừng buồn nhé khi gặp bạn không tốt
Giúp hôm nay, mai quay lại hại ta
Kiếp nhân sinh đâu phải ai cũng vậy.
Nhiều người ngay, sẵn sàng giúp thực lòng.
Tốt và xấu mọi người hay nhầm lẫn
Nếu không vậy đâu phải sống làm người
Đến và đi chỉ đôi bàn tay trắng
Sao cứ phải gian dối lọc lừa?
Sống tốt đi, đừng lo thua thiệt.
Đời công bằng không phụ người có nhân.
Lo cấy cầy đất ắt sẽ trả công
Chăm tích đức đời hanh thông sẽ tới..
Đừng toan tính, tính toan nhiều chi nữa
Để lừa người, thay trắng đổi đen.
Nhưng với trời, vải thưa che mắt thánh.
Đã phụ rồi không đứng dậy được đâu.
Chớ mong có thân tâm an lạc.
Khi trong tim luôn mưu kế hại người.
Biết buông bỏ tất bình an tức khắc
Đâu phải than, phải trách ông trời.
“Trong thói đời cười ra nước mắt
Khi trắng tay bằng hữu gọi tên
Rồi giầu sang tâm giao quên sạch”
Ngẩng mặt lên cười ngạo với đời.
Cám ơn nhé người anh phận bạc
Trúc Phương ơi trọn một kiếp người
Thói đời vậy, ngẫm đời là vậy
Hơn thua chi? Cùng một cõi đi về.
Thanh Giang 03/01/2019