Ta thấy ta trong muôn vạn hoa lá
Trong không gian, trong đại địa sâu dày
Từ muôn kiếp ta vẫn mãi ở đây
Không có sinh và cũng không có diệt
Cảm ơn “người” đã cho ta thấy biết
Vạn vật kia trong chỉ một mà thôi
Vì u mê nên cứ mãi nổi trôi
Vòng sinh tử không có hồi kết thúc
Sự khổ đau, hạnh phúc là tương tức
Tìm đâu ra hạnh phúc ngoài khổ đau
Tĩnh lặng sâu ta sẽ thấy nhiệm mầu
Cõi an lạc trong tâm ta bất diệt
_Thanh Giang_