Tháng tư buồn
Em đã về hỡi tháng tư yêu
Tháng mộng mơ nhung nhớ những chiều
Xõa tóc biếc bên hồ chải tóc
Đôi mắt buồn như khóc bởi vì ai
Để cho anh thổn thức những đêm dài
Tim xao xuyến bồi hồi thương nhớ mãi
Cứ mải tìm bóng em trong trống trải
Giữa hư không lặng lẽ mỗi sớm mai
Em về rồi sao vẫn sầu bi ai
Cạnh em đó nhưng hồn anh tê tái
Bởi vì yêu nên anh hóa ngây dại
Tháng cùng năm biết bày tỏ ai đây
Em chỉ đến bên anh trong phút giây
Nhưng đã lấy tâm hồn anh từ đấy
Rồi bước đi như chưa từng gặp vậy
Tháng tư buồn cô quạnh giữa trời mây.
Thanh Giang!