Trở Về
Tạm biệt nhé, Sài Gòn hoa mộng.
Anh trở về với cái lạnh mùa đông.
Luôn nhớ em trong mọi khoảng không.
Của tâm trí và tim hồng rực lửa.
Anh mang về trong tim bao chất chứa.
Về tình yêu, khát vọng nỗi mong chờ.
Dành tặng em từng phút, từng giờ.
Tia nắng ấm của miền nam thương mến.
Tình yêu em, không bờ không bến.
Luôn bao la, như biển rộng mênh mông.
Dù muôn trùng xa cách khoảng không.
Nhưng tim nóng, vẫn trông về phương ấy.
Thấu không em, mỗi sớm mai thức dậy.
Cảm không em, khi mỗi lúc hoàng hôn.
Cả thân tâm, lòng nặng trĩu bồn chồn.
Về hình bóng của em yêu trìu mến.
Thanh Giang