Mỗi độ tết đến xuân về.
Lòng con luống những bộn bề nhớ thương
Nhà xa cách vạn dặm trường
Tết nay xa mẹ vấn vương cõi lòng

Ở nhà mẹ những chờ mong
Khi mai đào đã thắm nồng sắc xuân.
Cuộc đời con vẫn gian truân
Gian nan vất vả kiếp trần, Mẹ ơi.

Mùa xuân đã đến khắp trời
Còn nào về được tới nơi sum vầy
Năm nay ăn tết trời tây
Lòng con trĩu nặng, đong đầy nhớ nhung.

Nhớ cảnh ngồi nấu bánh chưng
Nghe mẹ kể chuyện, rưng rưng nghẹn ngào.
Nước mặt chỉ trực dâng trào
Mong được bé lại, tựa vào mẹ yêu

Để nghe Mẹ hát câu Kiều
Cuộc đời gian khó, cùng điều khuyên răn
Sống đời phải giữ lấy nhân
Con luôn ghi nhớ ân cần khắc ghi.

Đời này quý nhất là gì
Đó là “Tình Mẹ” không gì quý hơn
Con luôn ghi nhớ biết ơn
Tình cha nghĩa mẹ cao hơn biển trời

Dù con ở chốn quê người
Nhưng luôn nhớ Mẹ, cùng lời Mẹ răn
Chúng con sẽ vượt khó khăn
Đạt thành tích tốt, để dành mẹ yêu.

Chỉ mong mẹ chớ lo nhiều
Hãy luôn tin tưởng con yêu nơi này.
Chúng con sẽ gắng một ngày
Quay về bên mẹ sum vầy đoàn viên.

Cầu mong ở đấng ơn trên
Cho Mẹ sức khỏe diên niên thọ trường.
Bình an vui vẻ yêu thương
Là con hạnh phúc trăm đường an yên.

Thanh Giang 22/01/2020

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *