Tôi đi tìm tôi trong hơi thở nhẹ nhàng
Mà bấy lâu này tôi vô tình đánh mất
Bởi kiếp sống nhân sinh luôn tất bật
Những lo toan cơm áo gạo tiền.
Đẩy tôi đi trong thế sự đảo điên
Rồi bất chợt tôi thấy mình trống vắng
Tôi tìm lại tôi, trong sự tĩnh lặng
Không đâu xa mà ngay tại nơi nay.
Vậy mà tôi cứ mải miết mỗi ngày
Chạy theo với những mộng tưởng ảo ảnh
Giờ ngộ ra tất cả là ma cảnh
Dẫn dụ tôi lạc muôn lối tìm về.
Tìm được rồi, tôi thấy được miền quê
Của sự tĩnh lặng, an nhiên và tỉnh thức
Cuộc sống này vạn sự là tương tức
Là nhân duyên, sinh tử tử sinh
Tôi thấy đường về trong ánh bình minh
Tôi mừng rỡ khi thấy tôi ở đó
Tôi là mây, là nước hay là gió?
Là cỏ cây hay hóa lá muôn loài?
Thanh Giang