Từng bước chân đi trong chánh niệm
Từng hơi thở quán chiếu về tâm
Ta chỉ có ở trong hiện tại
Không tương lai và quá khứ đã qua
Khi thân, tâm về với một nhà
Thì an lạc tự sinh bất diệt
Ngày xưa ơi, tâm đi biền biệt
Để xác thân đau héo mỏi mòn
Nhiều khi ta chẳng biết mất hay còn
Cứ mải đuổi theo như trò chơi bắt bóng
Giờ Chánh niệm để dưỡng tâm nóng bỏng
Tập thiền nghe hơi thở thong dong
Thanh Giang